Quản sự dứt lời, ánh mắt Thánh thượng khẽ dừng lại trên người bọn họ.
Thoáng chốc Lâm Lương Huấn chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ, nhưng trên mặt nàng vẫn giữ vững bình tĩnh, bệ hạ chưa cho đứng, bọn họ cũng không dám tự tiện đứng lên, quỳ trên sàn nhà lạnh lẽo, lúc này trái lại tỉnh táo hiếm thấy. Nụ cười trên mặt cứng nhắc, châu ngọc đong đưa.
"Không không không... Lão nô này chỉ sợ là hiểu lầm ý của ta, ta thật sự là chuẩn bị lễ đến nhận lỗi với đại cô nương!".
Tâm tư Lương Vương phi không quanh co khúc khuỷu bằng con dâu của bà, nhưng biết loại trường hợp này phải nói hùa theo Lâm Lương Huấn, bà giả vờ cười gật đầu: "Lương Huấn nói không sai, là lão nô kia hiểu lầm lời nói của chúng ta".
Chuyện nạp trắc phi cho Lương Vương, vốn là chuyện cần phải giữ kín, hai người tất nhiên là không nói thẳng ra.
Lâm Lương Huấn cũng bẻm mép lắm, lời nói lại không chỉ vào nhược điểm của người khác, chỉ nói một phần, chín phần khác sẽ để ngươi tự đoán, cũng có thể đoán được, nhưng nếu thật sự muốn đem lời nói ban đầu của bọn họ nói lại một lần nữa, trong từng câu từng chữ, cũng quả thật không có một chữ nào là ý tứ kia.
Đầu lưỡi không xương, nhưng có thể giết tâm.
Triệu Huyền vẫn luôn im lặng hơi híp mắt lại, mở miệng hỏi hai người bọn họ: "Hai người các ngươi nghe tin tức từ đâu?".
Hắn chưa từng quang minh chính đại phát tác với Lương Vương, thậm chí lúc sau cấm khẩu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/455146/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.