Thành Khác nghe xong không khỏi có chút khiếp sợ, nói: "Quý nhân trong cung duyên cớ gì lại ở chỗ này? "
Lòng dạ Cố Thăng khá sâu, hắn sẽ không nhìn lầm, liền suy đoán có lẽ là có con cháu hoàng tộc ở trong lâu đột nhiên phát bệnh hiểm nghèo, nên vội vàng gọi y giả đến.
Vì vậy chỉ điểm cho Thành Khác: "Đừng suy đoán nhiều, chỉ làm như không nhìn thấy là được." "
***
Vòng qua một bình phong vân mẫu bích thúy, liền nhìn thấy bốn phía bên trong đều buông xuống màn che.
Thái y xách hòm thuốc đi vào, không dám ngẩng đầu, cúi đầu bình tĩnh đứng trước giường nhỏ bên trong, dư quang liền nhìn thấy dưới màn che lộ ra một đôi giày đen hoa văn nhện tơ vàng.
"Thân thể bệ hạ có gì không thoải mái sao?"
Sau màn che truyền đến thanh âm bình tĩnh không gợn sóng của hoàng đế: "Đến đây bắt mạch. "
Phía sau rèm vươn ra một đoạn cổ tay mảnh khảnh trắng như tuyết, tựa như dương chi bạch ngọc tinh tế điêu khắc mà thành, tinh xảo đến mức ngay cả nếp nhăn trên da thịt cũng không thấy.
Hắn thấy thế, lập tức mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, biết vị muốn bắt mạch phía sau màn che kia, chỉ sợ không phải là bệ hạ.
Lập tức tiến lên treo dây tơ tằm bắt mạch cho quý nhân.
"Vị này... vị này dường như là có triệu chứng say rượu. "
Triệu Huyền nghe xong nhíu mày, ngữ khí có phần hơi quá: "Ngực nàng đau thắt, đây là bệnh gì? "
Thái y vừa nghe lập tức bắt mạch một lần nữa, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/455130/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.