Cuối xuân tháng ba, gió thổi tung ti, lạc hồng vô số.
Giang Đô xưa nay mưa nhiều, một trận mưa nhỏ cũng có thể tí tách liên tục hai ba ngày.
Trong vương phủ Giang Đô bốn phía tường cột chạm trổ, mái cong cùng hướng. Góc mái hiên treo chuông đồng, mưa phùn nhỏ giọt dọc theo chuông đồng, tiếng chuông nghe thanh thúy.
Đợi đến khi mưa vừa ngừng, trước cửa thùy hoa vương phủ vây quanh đông đảo hạ nhân, tốp năm tốp ba xuyên qua hành lang dài, mang những đồ vật có giá trị quý ra ngoài.
Bọn họ đều là đi cùng tiểu thư hồi kinh.
Vốn là khởi hành hồi kinh sớm mấy ngày, nhưng tiểu thư nhiễm bệnh, nên phải trì hoãn lại.
......
Ngọc Chiếu từ nhỏ đã có bệnh tim, lão thái phi cùng Giang Đô vương mời danh y khắp nơi, cẩn thận tỉ mỉ điều dưỡng, mới có thể dưỡng tốt thân thể.
Bệnh này của nàng thường ngày nhìn không ra, chờ phát bệnh, cả người vô lực, nằm ở trên giường tức ngực khó thở, một khuôn mặt xinh đẹp nửa tia huyết sắc cũng không thấy.
Cái này cũng làm lão thái phi lo lắng, lão thái phi hơn năm mươi tuổi, mắt phượng tóc mai đen, ung dung cao quý.
Nàng vốn là người Bách Việt, khi còn nhỏ thì quê hương chiến loạn, lão thái phi theo tộc nhân cùng nhau lưu lạc lang bạt khắp nơi, sau đó chuyển đến Đại Tề, quen biết lão Giang Đô vương.
Lão Giang Đô vương sinh ra tướng mạo xấu xí, từ xưa đến nay là thích cái đẹp, thấy mỹ nương tử, uy vũ đại tướng quân liền bất động, mỗi ngày đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-sung-hau/271500/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.