Editor: Tư Di
Tiêu Đình rất am hiểu việc bồi các trưởng bối nói chuyện đùa cợt, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ nói chuyện với Cao thị.
Gặp mặt liền khóc, nhìn Cao thị có vẻ rất hối hận, nhưng Cao thị có thể nhẫn tâm không vào cung thăm Tứ công chúa nhiều năm như vậy, đủ thấy tình cảm của bà với Tứ công chúa là có hạn, đã như vậy, thì việc gì Tứ công chúa phải ngoan ngoãn làm cháu gái ngoại ngoan khi Cao thị đến đây?
Quá tự hạ thấp thân phận.
Sớm muộn gì thì Tứ công chúa cũng gả cho hắn, Tiêu Đình lại cảm thây hắn có tư cách thay Tứ công chúa quyết định chút, vì vậy hắn ngồi xuống, mặt không chút thay đổi, Cao thị hỏi hắn liền trả lời nửa thật nửa giả, Cao thị dừng lại, hắn cũng không chủ động hỏi thăm chuyện của Hộ quốc công.
Cao thị nhìn ra cháu ngoại lạnh nhạt, nhưng bà cũng không ngại, cháu ngoại chịu chấp nhận bà, chịu cho bà cơ hội quan tâm, Cao thị đã mãn nguyện rồi.
"Cảnh Nghi, rốt cuộc vì sao tối hôm trước con rớt xuống nước thế? Thật sự là do con không cẩn thận rớt xuống sao?" Vốn Cao thị vì chuyện này mà tới, tất nhiên muốn hỏi một câu: "Còn có tam công tử Tiêu gia, ta nghe nói hắn là người quần áo lụa là, vì sao lại nguyện ý mạo hiểm cứu con? Các con vừa rồi.... ...."
Nói được một nửa, Tiêu Đình đột nhiên nghiêng đầu, mắt xếch lạnh lùng nhìn bà chằm chằm.
Cao thị im lặng theo bản năng, ánh mắt lại mờ mịt, không hiểu mình nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chi-ngu-diep/167970/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.