Trong khi Tây Môn Khánh ở Đông Kinh thì Nguyệt nương ở nhà, thấy nhà nhiều đàn bà, e tiếng thị phi xảy tới, nên ra lệnh cho Bình An đóng cổng ngoài, cổng trong thì đêm đêm đều khóa kỹ, Nguyệt nương cùng đám thê thϊếp ngày ngày ở trong phòng, ít ra tới ngoài. Mỗi khi Kính Tế có việc vào nhà trong, Nguyệt nương đều sai Xuân Hồng theo ra theo vào. Mọi việc trong nhà, Nguyệt nương đều nhất nhất kiểm soát chặt chẽ, do đó Kim Liên muốn gặp Kính Tế cũng không được, chỉ nhờ Như Ý chạy qua chạy lại đưa tin. Vì vậy Kim Liên và Như Ý tương đắc lắm, ngày thường ngồi bên nhau trò chuyện. 
Một hôm Nguyệt nương soạn các quần áo của Tây Môn Khánh ra sai Như ý và Hàn tẩu giặt. Nhưng hôm đó Xuân Mai cũng giặt quần áo, liền sai Thu Cúc sang mượn Như Ý cái vồ đập quần áo. Như Ýđang cùng Nghênh Xuân giặt giũ, bảo Thu Cúc rằng: 
- Bên đó cũng có cái vồ đập quần áo, sao không dùng, lại sang đây mượn là thế nào? Hàn tẩu và chúng tôi đây còn phải giặt áo cho gia gia. 
Nói xong nhất định không cho mượn. Thu Cúc giận dữ trở về bảo Xuân Mai: . 
- Chị nói tôi đi mượn, nhưng người ta đâu có cho mượn. 
Nghênh Xuân thì có vẻ cho mượn, nhưng Như Ý thì nhất định không chịu. 
Xuân Mai bảo: 
- À à gớm nhỉ, nó là cái gì ở nhà này mà ghê thế, mượn có cái vồ để giặt quần áo mà cũng không cho. Bây giờ lấy gì mà giặt quần áo cho nương nương đây? 
Kim 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-binh-mai/651259/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.