Tây Môn Khánh lên ngựa. Đem theo bọn Thư Đồng, Đại An bốn năm đứa, tới nhà Lưu Thái giám dự bữa tiệc do hai vị Chủ sự An, Hoàng khoản đãi. Tới nơi, gia nhân vào báo, An, Hoàng, hai người vội bước ra nghênh tiếp. Lưu Thái giám cũng bước tới làm lễ tương kiến. 
Vào tới dại sảnh, Lưu Thái giám cười bảo: 
- Ba người chúng tôi chờ mãi từ nãy tới giờ, bây giờ mới thấy đại quan tới. 
Tây Môn Khánh cười đáp: 
- Được nhị vị đại quan đây chiếu cố, chúng tôi đã định tới sớm, không ngờ trong nhà có chút việc bận nên để các vị phải mất công chờ đợi, xin các vị niệm tình tha lỗi cho. 
Bốn người lại vái nhau mà ngồi xuống. Tây Môn Khánh được mời ngồi chỗ danh dự, chỗ kế tiếp là dành cho Lưu Thái giám, nhưng Lưu Thái giám không chịu, nói rằng: 
- Tôi chỉ là chủ nhà chứ không phải chủ tiệc, lẽ nào dám ngồi trên nhị vị Chủ sự đây. 
An Chủ sự bảo: 
- Nhưng cứ xin lão công ngồi giùm cho. 
Tây Môn Khánh cũng nói: 
- Nếu tính tuổi tác thì Lưu lão công ngồi trên là phải. 
Lưu Thái giám vái hai Chủ sự An, Hoàng rồi ngồi xuống mà nói: 
- Thôi thì tôi đành thất lễ cùng nhị vị vậy. 
Bốn người bắt đầu nhập tiệc, gia nhân xúm xít rót rượu mời. Đám ca nhạc công kéo tới lạy chào rồi kẻ đàn người sáo, hát khúc Tuyên Xuân lệnh. Bài hát dứt, Lưu Thái giám tự tay nâng chung mời mọi người. 
An Chủ sự nói: 
- Khúc hát vừa rồi quả là tuyệt diệu, mà người hát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-binh-mai/651240/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.