Hôm sau Lai Vượng chuẩn bỉ hành lý từ sáng sớm, nhưng chờ tới trưa mà vẫn chẳng thấy động tĩnh. Mãi sau Tây Môn Khánh mới cho gọi Lai Vượng lên bảo:
- Đêm qua ta đã nghĩ lại rồi, ngươi mới từ Hàng Châu về, chưa nghỉ ngơi mà đã sai ngươi đi xa xôi e không tiện, nên ta để Lai Bảo nó đi thay cũng được. Ngươi cứ về nghỉ ngơi ít bữa cho khỏe, có việc gì ta sẽ sai ngươi làm sau.
Lai Vượng không dám nói gì, chỉ vâng dạ lui ra.
Sau đó Tây Môn Khánh gọi Lai Bảo lên, giao tiền bạc lễ vật và thư từ rồi sai cùng Ngô Chủ quản đi Đông Kinh lo việc.
Lai Vượng về phòng, buồn giận lắm, uống rượu say mèm rồi bắt đầu chửi bới Huệ Liên, nhục mạ và đòi gϊếŧ Tây Môn Khánh và Kim Liên. Huệ Liên bảo:
- Này vừa vừa cái miệng chứ, uống rượu vào là lại nói bậy bạ, nhà có ngạnh vách có tai, coi chừng mà mang họa vào thân.
Nói xong dọn giường chiếu, bảo chồng nằm ngủ. Lai Vượng đặt mình ngủ như chết.
Hôm sau, Huệ Liên vào phòng Ngọc Tiêu, nhờ Ngọc Tiêu mời Tây Môn Khánh tới nói chuyện. Tây Môn Khánh vào phòng. Ngọc Tiêu đứng ngoài lo canh gác. Gặp Tây Môn Khánh, Huệ Liên trách ngay:
- Gia gia đã sai Lai Vượng đi, sao lại đổi ý vậy? Gia gia là chủ trong nhà mà sao cứ phải nghe lời người khác, chẳng dám tự mình quyết định gì cả. Bây giờ hắn nằm lù lù ở nhà, làm sao tôi gần gũi gia gia được?
Tây Môn Khánh nói:
- Không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-binh-mai/651213/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.