“Chúng ta trở về đi.”
Tiếng nói ôn nhuận từ phía sau vang lên, nhắc nhở Mai Hoa nên đối mặt sự thật.
Nàng hít sâu, lại hít sâu, vẫn không lấy được tốc độ bình thường,từng bước, từng bước xoay người lại đối mặt với ” sự thật” kia…
Kim Bình nhìn khuôn mặt nàng đỏ hồng, biểu tình lại mất tự nhiên đến cực điểm không khỏi bật cười.
Như thế nào…… Làm sao có thể đáng yêu như vậy……
Mai Hoa không biết suy nghĩ trong lòng hắn, chỉ biết là hắn đang cười.
Bởi vì nụ cười đó, nàng lại lần nữa căng thẳng, sắc mặt từ hồngchuyển sang trắng, hai mắt to sáng ngời giờ tràn ngập uể ỏai cùng suysụp…
“Thật có lỗi, ta cười…… Không phải như ngươi tưởng tượng, không phảicười nhạo, thật sự không phảo”, nhịn không được, tiến lên từng bước, Kim Bình vội vàng nói chẳng những mất đi bộ dáng thong dong, bình tĩnhthường ngày mà thanh âm cũng có chút khẩn trương.
Nếu có sự lựa chọn, Kim Bình thực không muốn chuyện phát sinh như vậy.
Trước đây, hắn chưa từng có cảm giác như vậy, cũng không nghĩ tới cóngười sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc của hắn, thậm chí làm cho hắn cảm thấyluống cuống.
Từ khi hắn xuất mô du ngoạn, theo Quản Tam Quốc đến Phượng Ngô sơn rồi gặp gỡ cô nương này, tất cả đều thay đổi.
Đó là lọai cảm xúc không thể diễn tả bằng lời, giống như là trúng tà, trong lòng, trong đầu đều là hình ảnh của nàng, không gặp thì nhớ tớinàng cười, nàng nhăn mi…khi gặp thì nhất cử nhất động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-binh-mai-hoa-ky-nguyet-khai/3251930/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.