"Hồi tiểu thư, năm năm trước, dường như không có hoàng thân quốc thích nào xuất hiện tại Tây Giao, nhưng mà, đương kim Nhiếp Chính vương có một biệt viện ở Tây Giao, nhưng mà, trước đây Nhiếp Chính vương thường xuyên đến ở, nhưng mà, năm năm qua, Nhiếp Chính vương chưa từng một lần đến đó, hơn nữa, bắt đầu từ năm năm trước, tính tình Nhiếp Chính vương đại biến!"
Phượng Khuynh Thành nghe vậy, không chút để ý hỏi, "Tính tình đại biến là như thế nào?"
"Truyền thuyết, Nhiếp Chính vương không gần nữ sắc, phàm là nữ tử, đều không thể tới gần hắn quá năm bước, nếu như có người cãi lời, kết quả thê thảm!"
Tà môn như vậy?
Chẳng lẽ, Nhiếp Chính vương chính là người năm đó bị nàng cường bạo?
Ban đầu nam nhân kia khẩu khẩu thanh thanh (luôn miệng) xưng mình là Bổn vương, Bổn vương, một thân xiêm áo mặc dù bẩn thỉu, lại vô cùng phú quý!
"Trừng trị thê thảm như thế nào?"
Âu Dương Hạo nghe vậy, trầm mặc chốc lát, mới lên tiếng, "Những năm này, nữ tử có ý đồ đến gần Nhiếp Chính vương, đều bị Nhiếp Chính vương ném vào trại lính, trở thành quân kỹ, có người còn thê thảm hơn, bị Nhiếp Chính vương ban cho hạ nhân, thuộc hạ, đang sống sờ sờ bị giày vò tới chết!"
"Ác độc như vậy?"
Đều là nữ tử, Thiêm Hương có chút không tiếp nhận nổi.
Âu Dương Hạo lắc đầu một cái, "Vẫn chưa phải là ác độc nhất, Nhiếp Chính vương làm việc quái đản thành lệ, ở trên triều đình một tay che trời, phàm là người không phục hắn, giết không tha, khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/176673/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.