Bên con đường nhỏ bằng đá ở cạnh tiểu miếu, có bangười đáng sánh vai ngồi. Trong đó có một thiếu niên lưng gù, mặt màyđen thui, ngước mắt nhìn sắc trời ửng hồng bèn nói với thiếu nữ cạnh bên :
- Châu muội muội, trời nóng hức thế này, cứ để ta trùm ngườimãi chắc chết ngột mất. Ta xem trời đã về chiều, không có ai nhìn thấynữa đâu, hay là để ta cởi ra đi.
Thiếu nữ được xưng là Châu muội muội đó liền mỉm cười tiếp lời :
- Long ca ca, huynh không chịu nổi thật sao ? Sao cả ngày oi bức lại chịu nổi ?
- Muội đừng nói nữa. Nếu không phải vì muốn tránh tai mắt người ta ta đâu phải chịu khổ hình thế này. Không những trùm cái bao trong lúc trờinóng bức lại phải đi khom người thật chịu hết nổi. Muội nên cải tiến chủ ý đi, nếu không thì sợ rằng ta chết giữa đường mất !
Thì ra bọn họ chính là La Như Long, Hách Linh Châu và Mân Sơn bà bà.
Sao họ lại xuất hiện nơi này ?
Vào đêm đó Hách Linh Châu mạo hiểm đột nhập vào khuê phòng của Hắc Nựu họđã dùng kế trong lúc Bạch Nựu đang hoảng loạn để cứu La Như Long, bằngkhông thì họ đâu có được như ngày hôm nay.
Hách Linh Châu nghĩ lại còn phải rùng mình khiếp sợ.
Khi Hách Linh Châu đưa La Như Long ra được khỏi cửa phòng, cô ta tức tốcthi triển toàn bộ sở học về khinh công "Phi tuyết vô ngân" bay xuốngnúi.
Sau khi Mân Sơn bà bà và Hách Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-sach-hon-lenh/2108195/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.