Giả Như Chân trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nghĩ ra một câu trả lời thích đáng, liền nói:
- Thừa nhận là sao? Mà không thừa nhận là sao?
La Như Long gượng giọng:
- Nếu lão không thừa nhận vãn bối là truyền nhân của Liệt Hỏa Thần Quân,vãn bối không tiện nói tiếp Giả Như Chân vuốt râu mỉm cười:
- Ta thừa nhận đâu có dụng ích gì? Ta đâu phải là Liệt Hỏa Thần Quân.
La Như Long ngạc nhiên mấy giây, đoạn nói :
- Vãn lối nghĩ rằng Thần Quân đã thừa nhận, nếu không thì lão ta việc gì phải trao dương diện "Thái cực đồ" cho vãn bối?
Giả Như Chân cười lớn:
- Tiểu tử, ngươi quá tự tin. Liệt Hỏa Thần Quân nếu dễ dàng thu nhận đệ tử như vậy tức không phải là Liệt Hỏa Thần Quân.
La Như Long hiểu nhầm ý, liền nhíu mày hỏi :
- Lão cười như vậy có lẽ là vì lão và Liệt Hỏa Thần Quân có sự giao tìnhthân thiết, vãn bối là kẻ hậu sinh không có tư cách để góp ý lão ...
Giả Như Chân xua tay lia lịa nói:
- Không phải! Không phải! Ha ha, ngươi nói đi, nói đi, lão phu rất thích tiếp thu ý kiến của ngươi.
La Như Long nghe vậy nét mặt có vẻ trầm tĩnh hơn, nhưng vẫn giữ tư cách trang nghiêm nói:
- Vãn bối hoài nghi lão đã là giao tình bằng hữu với Thần Quân mấy mươi năm nay sao không hiểu gì về qui củ của đảo Liệt Hỏa cả?
- Qui củ? Ha ha ha ! Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-sach-hon-lenh/2108177/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.