Ánh tịch dương dần dần khuất lặn, bóng hoàng hôn buông xuống.
Trời không trăng không sao, đáng lẽ màn đêm đen kịt ngửa bàn tay chẳng thấy .
Nhưng không!
Những ngọn lửa từ phía dưới phụt lên tỏa sáng rực.
Thỉnh thoảng lại nghe những tiếng nổ rền , vang tứ phía, khiến người ta phải tán đởm kinh hồn.
La Như Long đứng sững người không nhích động, nhưng trong đầu trổi dậy biết bao dòng suy nghĩ ...
Liệt Hỏa Thần Quân là người tốt hay xấu ?
Nếu lão ta là một đại ma đầu tính gian ác khó cải đổi, sau khi lấy được âmdiện "Thái cực đồ", lão ta sẽ đi ngay . La Như Long dù có tài đến mấycũng không thể đoạt lại được.
Nhưng lão ta không có ý đoạt bảo vật, chỉ đem âm dương diện "Thái cực đồ" hợp lại rồi bỏ ở nơi này .
Hành động đó dường như đã thể hiện được lòng tốt. Nhưng lão đã biết ta không nhấc nổi tảng đá, sao lão cố ý bỏ "Thái cực đồ" xuống dưới đó , chẳnglẽ muốn gây khó dễ với ta hay sao ? Ta vốn cho rằng Liệt Hỏa Thần Quânmuốn làm khó dễ ta theo lão làm đạo trưởng, nhưng không phải, chính lãota đã thẳng thắn từ chối .
Vậy Liệt Hỏa Thần Quân có dụng ý gì ?
La Như Long càng nghĩ càng đau đầu, chàng nhìn xuống tảng đá dưới chân, lắc đầu nói:
- Tảng đá nặng cả ngàn cân, dù trong mộng ta cũng không nhấc nổi nó .
Ban nãy Liệt Hỏa Thần Quân nói rồi , có ngày ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-sach-hon-lenh/2108165/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.