Rơi từ độ cao cả ngàn trượng, La Như Long nghĩ rằng sẽ chết, không mong một chút may mắn nào sống còn.
Qua tiếng nổ vang đó, thần trí chàng cũng tan biến theo. Trong giây phútnày chàng không hề vướng bịu, cũng không đau khổ, chàng giống như cánhchim giữa bầu trời hư vô, cứ bay đi ... bay mãi ...
Thời gian trải qua không biết bao lâu ...
Bỗng La Như Long cảm thấy mỏi mệt, cũng có phần đói, cơn đói khát làm cho miệng lưỡi khô buốt. Chàng quờ quạng trong cơn mê man:
Tiếng kêu giống như lời cầu khẩn thoát ra khỏi miệng, chàng cảm thấy từ trong cõi vô minh, có một vật gì mềm mềm để lên trên miệng chàng, từng giọttừng giọt nước mát dịu như cam lộ thấm nhuận cổ họng rồi lan vào trongcơ thể ...
Cũng không biết những giọt nước này từ đâu đưa đến, chàng lúc này như một đứa hài nhi đang hấp thụ dòng sữa ngọt ngào ...
Đến lúc cảm thấy đủ rồi, chàng dừng uống, thân mình trở lại bất động.
Trong lúc bất động, cái vật kia cũng nhích ra khỏi miệng chàng. Vật đó rờikhỏi miệng là chàng thoáng hồi tỉnh lại, đôi mắt hé mở.
Bất chợt có ánh sáng chóa đập vào mắt khiến chàng phải nhắm lại.
Tuy trong thoáng mở mắt La Như Long không thấy được vật gì, nhưng trong đầu lại hiện lên ý nghĩ kỳ lại:
"Sao ? Ta không chết ư ?".
Đang trong mê hoặc, bên tai lại nghe văng vẳng:
- Tiểu tử, ngươi tỉnh rồi à ?
Chàng thoáng phân vân:
"Tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-sach-hon-lenh/2108151/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.