Trước khi đi, Hoa Miêu có nói với Dương Lỗi một câu.
“Tao không sợ mày giành đại ca đâu. Cho dù mày mạnh hơn tao nhưng so ra cũng kém con gái nhỉ?”
Hoa Miêu cười hì hì.
Dương Lỗi cảnh giác.
“Có ý gì?”
“Mày đến nhà hàng Thế Kỷ hỏi thăm là biết ngay.”
Hoa Miêu đi về.
Trong khoảng thời gian này, ở nhà hàng Thế Kỷ có một tin đồn được lan truyền rất rộng rãi.
Từ nhân viên gác cửa nhà hàng cho đến nhân viên phục vụ, từ đầu bếp cho đến nhân viên quản lý bãi đậu xe, từ giám đốc cho đến phó giám đốc trong bộ phận quản lý, hầu như ai cũng biết đến lời đồn này.
Bởi vì hơn một tháng đó, có một vị khách rất đặc biệt, gần như tối nào cũng xuất hiện ở nhà hàng đúng giờ, hơn nữa luôn đi một mình.
Nhà hàng Thế Kỷ không phải là nơi người bình thường có thể đến tiêu tiền, đa số khách đến đây đều là người có quyền hoặc là kẻ có tiền, mà lần nào vị khách này cũng ngồi cố định ở một góc gần cửa sổ, gọi một ly đồ uống và một ít bánh ngọt phương Tây rất tân thời lúc bấy giờ, hoặc là một hai món ăn đơn giản, nhưng lần nào cũng chỉ ăn một chút rồi thôi, giống như chỉ đến tiêu tiền chứ không phải đến dùng cơm.
Vị khách này là một cô gái trẻ. Một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Cô gái này xinh đẹp thế nào, những người từng gặp qua cô ấy đều không thể quên được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193829/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.