Dương Lỗi biết Phòng Vũ muốn tốt cho mình, muốn mình có một tương lai ổn định. Tuy nói công ty của Yến Tử Ất cũng xem như làm ăn đàng hoàng, nhưng chỉ cần vẫn còn đi trên con đường này, chắc chắn sẽ không có ngày bình yên. Phòng Vũ sợ hắn lại xảy ra chuyện, muốn hắn đi đến nơi tốt đẹp, lẽ nào Dương Lỗi không hiểu?
Nhưng trong lòng Dương Lỗi vẫn rối loạn, hắn không muốn nghe Phòng Vũ khuyên mình đi, cho dù Phòng Vũ làm thế là vì muốn tốt cho mình.
“… Tôi đi rồi, chúng ta làm thế nào đây?”
Im lặng trong chốc lát, Dương Lỗi nói.
Phòng Vũ không lên tiếng, chỉ hút thuốc.
“Đi một cái là hết bốn năm, bốn năm chẳng gặp được mấy lần.”
“Tôi đến thăm em.”
Một lát sau, Phòng Vũ trầm giọng nói.
“Anh đến thăm được bao nhiêu lần? Có bằng mỗi ngày chúng ta đều ở bên nhau không?”
“Em đừng chỉ nhìn hiện tại!”
Phòng Vũ có chút nóng nảy.
“Nếu không hai chúng ta cùng đi, tôi sẽ nói chuyện với bố tôi, xin thêm một chỗ nữa.”
“Tôi không đi được. Tôi không thể bỏ anh Cửu.”
“—— Vậy anh bỏ tôi được sao?”
Dương Lỗi nhịn không được, thốt ra.
“… Hai việc này giống nhau à?” Phòng Vũ giương mắt lên, không kiên nhẫn nhìn Dương Lỗi: “Em bao nhiêu tuổi rồi? Em hiểu chuyện một chút được không?”
Phòng Vũ buồn phiền nói…
Dương Lỗi nhìn Phòng Vũ, không nói gì. Buổi tối Dương Lỗi bỏ ra ngoài, đến Loạn Thế.
Dương Lỗi uống rượu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193748/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.