“… Anh cương rồi, làm sao bây giờ?”
Dương Lỗi khàn giọng nói, nằm sấp trên người Phòng Vũ.
Lồng ngực Phòng Vũ phập phồng, hắn khẽ nhíu mày.
“Ngủ đi!”
Đây là nhà của Dương Lỗi, bố mẹ Dương Lỗi chỉ nằm cách đây một bức tường, Phòng Vũ có thể làm loạn sao?
“… Cương mà anh cũng ngủ được à?”
Dương Lỗi nhỏ giọng nói, sau đó chui xuống dưới chăn.
“Em… Dương Lỗi!”
Phòng Vũ cố gắng hạ thấp giọng, vội vàng ngăn Dương Lỗi lại. Dưới chăn, Dương Lỗi đã móc thứ gì đó của Phòng Vũ ra, ngậm vào trong miệng.
“……”
Phòng Vũ muốn đẩy Dương Lỗi, nhưng hơi thở bắt đầu rối loạn, lồng ngực phập phồng, hắn nhẫn nại nhắm mắt lại…
Hai người đều kiềm chế để không phát ra tiếng. Giữa màn đêm yên tĩnh, sau cánh cửa phòng đóng chặt là bí mật cấm kỵ không thể nói ra…
Trong bóng đêm, tấm chăn phồng lên, Phòng Vũ nhíu chặt lông mày…
Phòng Vũ đè nén tiếng thở dốc, bắn ra…
Sau khi lau dọn sạch sẽ, Dương Lỗi ôm lấy Phòng Vũ. Ngoài cửa có tiếng người đi vệ sinh, tiếng bước chân trong phòng rửa tay, tiếng ai đó rửa tay… hai người bình ổn hơi thở, lẳng lặng nằm sát vào nhau, lắng nghe âm thanh bên ngoài dần dần biến mất…
“Chuyện của Kiều Tân, lần sau em đừng đi.”
Lúc Dương Lỗi sắp chìm vào giấc ngủ, hắn mơ mơ màng màng nghe Phòng Vũ nói thế.
“… Mẹ nó anh đừng lộn xộn như vậy…” Dương Lỗi cau mày lẩm bẩm.
“……”
Phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193739/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.