Phòng Vũ thình lình mở cửa ra.
Một bóng người nhanh chóng lẻn vào, dùng lưng chống cửa, sau đó xoay người khóa trái cửa.
Mũ trùm đầu nâng lên, lộ ra gương mặt của Dương Lỗi.
“Là tôi đây! … Tôi bị bố nhốt vài ngày… !”
Dương Lỗi dùng sức lau nước mưa trên mặt. Hắn đỗ xe ở cách đây một đoạn đường, sợ bị người ta phát hiện nên liều lĩnh đội mưa đi bộ tới.
“… Anh lo lắm phải không… !”
Thấy Phòng Vũ vẫn bình an vô sự, Dương Lỗi rốt cuộc cũng yên tâm. Hắn rất sợ đến đây sẽ không thấy Phòng Vũ trong nhà, hắn sợ Phòng Vũ nhất thời nóng lòng mà xúc động chạy ra ngoài…
Không đợi Dương Lỗi nói câu tiếp theo, Phòng Vũ đã kéo hắn vào lòng.
Nụ hôn bất ngờ chẳng cho Dương Lỗi thời gian để phản ứng, ào ạt phủ lấy hắn.
“……”
Dương Lỗi cũng gắng sức ôm Phòng Vũ, đáp lại nụ hôn gấp gáp khó nhịn của đối phương.
Nụ hôn nồng nhiệt như bài sơn đảo hải* cắn nuốt Dương Lỗi, khiến hắn không kịp hô hấp…
*bài sơn đảo hải: đào núi lấp biển, ý nói dữ dội, mãnh liệt.
Qua thật nhiều năm sau, Dương Lỗi vẫn không quên được nụ hôn đêm nay.
Hắn và Phòng Vũ đã hôn nhau vô số lần, nhưng chưa có lần nào quyết liệt và điên cuồng như bây giờ. Dương Lỗi cảm thấy tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn cũng nghe được tiếng tim đập của Phòng Vũ, thì ra nhịp tim của Phòng Vũ nhanh như thế, mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193722/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.