Phương Mai biết chuyện từ ba năm trước.
Ba năm trước, lúc Phương Mai về nước thăm người thân cũng chính là lúc Dương Lỗi đau khổ nhất. Tuy Phương Mai đã chôn vùi tình cảm này trong lòng, nhưng dù sao Dương Lỗi vẫn là người mà cô từng yêu, Phương Mai bồi bạn với Dương Lỗi, thậm chí còn nghĩ đến việc dùng tình cảm của mình sưởi ấm cho hắn. Dương Lỗi không muốn làm lỡ đường tình của một cô gái thật lòng thật dạ với mình thêm nữa, vì vậy quyết định nói thật với Phương Mai.
Đến khi biết được người trong lòng Dương Lỗi năm đó là Phòng Vũ, Phương Mai hết sức bàng hoàng.
“… Cậu là đồng chí?”
*同志 (đồng chí): ngoài nghĩa “đồng chí” = những người bạn cùng lý tưởng, sự nghiệp, đấu tranh; “đồng chí” còn dùng để chỉ những người đồng tính.
Lúc bấy giờ, từ “đồng chí” được dùng để chỉ một nhóm người cố định.
“Không phải, tớ chỉ có cảm giác với anh ấy thôi!”
Dương Lỗi chưa từng có cảm giác như thế với bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài Phòng Vũ. Thành thật mà nói, bốn năm tại trường quân đội, nơi tập trung của cánh mày râu, Dương Lỗi từng gặp những người đàn ông ra ám hiệu với mình, không phải chỉ riêng một người, trong số đó không hề thiếu những người anh tuấn ưu tú, nhưng Dương Lỗi lại chẳng có cảm giác gì, chính bản thân hắn cũng không hiểu tại sao mình chỉ có cảm giác với mỗi Phòng Vũ.
Phương Mai đã hiểu.
Cô nhớ lại mảnh sân trong nhà Dương Lỗi, nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193704/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.