Lúc Dương Lỗi tỉnh lại, đầu đau như sắp nứt ra. Hắn nhìn quanh bốn phía, mất cả buổi mới phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường trong phòng ngủ ở nhà tân hôn.
“……”
Dương Lỗi chỉ nhớ tối qua uống đến say mèm rồi đi hát karaoke, còn sau đó trở về như thế nào, đầu óc hắn hoàn toàn trống rỗng. Dương Lỗi ngồi dậy, nhìn lướt qua bức tường đối diện, trên tường phòng ngủ cũng treo ảnh cưới của hắn và Phương Mai, Dương Lỗi thấy hơi khó chịu, không biết ai đưa hắn về đây nữa.
Dương Lỗi lắc lắc đầu, cảm giác như mình vừa nằm mơ, hỗn loạn, nóng bỏng, nhưng chỉ có một đoạn ngắn mờ nhạt đong đưa trong đầu.
Hắn mơ thấy Phòng Vũ, mơ thấy mình và Phòng Vũ ôm chặt lấy nhau, hôn nhau, hệt như vô số mộng cảnh trong quá khứ…
Thế nhưng cảm giác do giấc mộng này để lại quá rõ ràng, khiến cho Dương Lỗi hơi bối rối.
Hắn ngẩn ngơ một lát, liếc nhìn đồng hồ đeo tay, vội vàng vén chăn xuống giường. Hắn ngủ lố giờ rồi, bây giờ phải lập tức chạy về đơn vị.
Tay đè lên ra giường bên cạnh, Dương Lỗi sững sờ.
Ra giường vẫn còn ấm, còn có cả độ ấm để lại.
“……” Dương Lỗi kinh ngạc.
Hắn còn đang ngơ ngác, di động bỗng dung reo lên.
“Con đang ở nhà tân hôn?” Là giọng của Dương Đại Hải.
Dương Lỗi không ngờ lại là Dương Đại Hải. Vừa qua Tết, Dương Đại Hải đã ra nước ngoài khảo sát, lâu rồi không về Giang Hải. Dương Lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-da-thu/2193656/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.