“Hm… “
Lyle khẽ rên một tiếng, đờ đẫn tỉnh lại, cả người tê dại, cuống họng khô rát, eo đau đến sắp đứt làm đôi, xương cốt khắp người như bị tháo ra lắp lại toàn bộ, khó chịu vô cùng.
Hắn xoa xoa gáy, quay đầu lại, thấy Kane đang ngồi trên ghế lau súng, lại rên hừ hừ vài tiếng.
“Sweetheart, anh làm tôi rồi à?”
Kane bình tĩnh lau súng, đầu cũng không buồn ngẩng lên: “Cậu mơ đi.”
Lyle cười cười, chống tay xuống giường ngồi dậy, “Đáng tiếc thật đấy.”
“Người phụ nữ kia tiêm cho cậu một mũi ketamine1 bán ở chợ đen, tạm thời cơ thể sẽ có dấu hiệu mất nước.” Y cất súng, đứng dậy cầm lấy ly nước đặt trên bàn đưa cho hắn, “Đây là thứ tốt nhất tạm thời tôi có thể tìm được, uống hết đi.”
Lyle ngửa đầu uống một hớp, cau mày thè lưỡi: “Có vị y như nước tiểu.”
“Cậu uống nước tiểu rồi à?”
“…”
“Đừng kiếm cớ, uống hết sạch đi cho tôi.”
Mặc dù vị rất kinh khủng, nhưng sau khi uống hết ly nước buồn nôn kia, cơ thể Lyle đúng là đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Sweetheart, đây là đâu?”
“Trong nhà một con nghiện.”
“Kẻ đánh lén trên thuyền đâu?”
“Đi rồi.”
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
“Kiếm tiền.”
Lyle vội vàng muốn đứng lên khỏi giường. Kane đè vai hắn xuống, lông mày nhướn lên nghi hoặc: “Đứng lên làm gì?”
Hai mắt Lyle lấp lánh: “Có biết việc gì kiếm tiền nhanh nhất không?”
“Cướp ngân hàng?”
“… Sai rồi, là đánh bạc.”
***
Lyle chôm được mũ lưỡi trai và một chiếc áo khoác rộng thùng thình trong nhà con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-bao-phieu/65988/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.