Edward hết hy vọng với Ace, nguyên nhân vốn dĩ đã có từ rất lâu rồi. Ngoại trừ lúc lên giường, gần như trên tất cả mọi phương diện, Ace đều bài xích sự thân cận của hắn.
Lúc bọn họ còn nằm vùng ở cục cảnh sát Pura, hai người thường hay đến một quán cơm nhỏ ăn cơm, lâu dần, bà chủ quen mặt, thỉnh thoảng lúc tính tiền còn tặng bọn họ vài cái bánh quy may mắn.
Có một lần, Ace đang trả tiền, bà chủ liền đưa cho anh mấy cái bánh, vừa tìm tiền lẻ trả lại vừa nói: “Cậu với người yêu tình cảm tốt thật đấy.”
Ace theo phản xạ vô thức lẩm bẩm tên Melinda, không hề liếc mắt nhìn Edward lấy một cái. Anh chẳng giải thích với bà chủ, cũng chẳng nói lấy một câu với hắn, cứ thế thất hồn lạc phách thẫn thờ cả người. Lúc đó Edward chỉ đứng cách Ace vài bước, hờ hững hút thuốc, khói thuốc lượn lờ bay lên quẩn quanh trong đáy mắt sâu thẳm.
Đối với một người đã chết được mười một năm, Ace vẫn giữ một phần tình cảm như thế, không phải là không sâu đậm, mà là sâu đậm đến mức khiến người ta bi thương.
Edward tự giễu cười, dập tắt điếu thuốc, cũng dập tắt cả vọng tưởng thỏa hiệp một lần nữa của bản thân.
Lúc vừa rời khỏi Naler, hắn nghĩ mình đã nắm chắc rồi, tràn đầy tự tin cho rằng dưới sự tấn công của mình, Ace nhất định sẽ yêu hắn. Sau đó, khi phát hiện ra sự tồn tại của Melinda, Edward đương nhiên không thể đi tranh giành cũng một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-bao-phieu/2085690/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.