Thể lực của Lyle hiện giờ tốt đến mức khiến người ta giật mình. Sau một đêm dã chiến trong phòng thay đồ của người ta, hắn chỉ ngủ độ năm, sáu tiếng đã lại sức sống bừng bừng, trừ những chỗ bị gặm quá bạo lực như cổ hay xương quai xanh, dấu hôn ở những nơi khác trên người đã nhạt đi gần hết.
Lyle tỉnh quá sớm, Kane bên cạnh vẫn còn đang ngủ, bị hắn rảnh rỗi đè ra hôn.
Kane ngay cả mắt cũng không mở ra nổi, theo bản năng ừ ừ à à đáp lại hắn, chậm chạp xoa xoa lưng cho Lyle, muốn dỗ hắn ngủ tiếp. Lyle đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn để y ngủ, hôn hôn một lúc thì trèo hẳn lên ngồi trên người Kane, kéo phăng cạp quần y xuống. Kane không nhịn được nữa, lật người đè hắn xuống giường, nằm úp sấp trên người Lyle chậm rãi nhắm mắt ngủ tiếp.
Lyle cười ha ha chọc chọc mặt y, “Sweetheart, anh yếu rồi.”
“Câm miệng.” Kane thật sự rất buồn ngủ, chẳng còn tâm trí đâu mà quản hắn.
“Này, nếu anh không đủ sức, sau này đổi cho tôi lên trên đi?” Lyle đề nghị.
Kane nhắm mắt, lười biếng mở miệng: “Cho dù tôi chịu, em làm được chắc?”
Lyle nghiêm túc suy nghĩ mấy giây, lắc đầu một cái: “Tôi không nỡ.”
Kane hôn hôn gáy hắn, ngái ngủ lẩm bẩm: “Bảo bối, đừng nghịch, ngủ thêm một lúc nữa đi.” Nói xong thì lật người nằm xuống bên cạnh Lyle, tiếp tục ngủ thẳng cẳng.
Lyle bĩu môi, tự mình xuống giường. Sau một đêm, buồn rầu chia tay chia chân gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-bao-phieu/2085686/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.