Buổi chiều cuối tuần mùa xuân thời tiết tương đối tốt, Lyle đang ngồi đọc sách trong phòng làm việc thì có người gõ cửa.
Nhìn thấy Vincent bưng tách cà phê nóng đi vào, Lyle kinh ngạc: “Chậc, sao lại được ngày anh vừa biết gõ cửa lại còn chờ tôi đồng ý mới mở cửa vào thế này, khoảng khắc này thần thánh quá, phải mở tiệc ăn mừng thôi.”
Nụ cười trên miệng Vincent cứng đờ, đưa tách cà phê trong tay cho hắn.
Lyle nhận lấy, ánh mắt lại chuyển về trang sách, “Cảm ơn.”
Vincent chần chừ mở miệng, “Lyle, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Lyle ngẩng đầu lên, “Anh nói đi.”
“Tôi nghĩ tôi không thích hợp với công việc này, đơn xin thôi việc tôi đã viết xong rồi… nếu như cậu cần.”
“Cho tôi lý do chính đáng, tôi không chấp nhận bỏ việc không lý do.” Lyle nhíu mày, “Chẳng lẽ vì viên đạn lần trước? Sweetheart chỉ đùa thôi, nếu không lấy khả năng của anh ấy, có nhắm mắt cũng lấy mạng anh được, đừng lo.”
Cậu nói thế càng khiến tôi lo hơn đấy…
Vincent lúng túng đáp: “Không phải chỉ vì mỗi chuyện đó. Lúc trước làm việc ở bệnh viện Omar, bất kể là giải phẫu ngoại khoa hay khám chữa bệnh tôi đều có thể xử lý được. Nhưng từ khi đến làm việc cho cậu, tôi mới phát hiện hóa ra kiến thức của bản thân rất nông cạn, đã khiến cậu phải thất vọng.”
“Chẳng phải các bác sĩ vẫn luôn thích nghiên cứu những thứ mới sao?”
“Đúng vậy.” Vincent nghẹn lời, một hồi lâu mới nói, “Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-bao-phieu/2085649/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.