Lyle được to con nửa ôm nửa kéo lôi đi, hai người lảo đảo đi về phía trước. Ý thức của hắn dường như đang bị hãm sâu ở nơi tối tăm nhất trong đáy nước đen đặc, cố gắng giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra được.
To con khập khiễng chật vật lôi người đi một đoạn đường ngắn, một chiếc xe dừng trước mặt. Sau khi xác nhận biển số xe, to con kéo Lyle ngồi vào ghế sau, trầm giọng dặn dò: “Đến bệnh viện Omar.”
Lyle đang mơ mơ màng màng bị hai chữ “bệnh viện” kích thích, giống như bị một mũi kim đâm mạnh vào dây thần kinh, cả người đột nhiên run lên, hai mắt đỏ đặc tơ máu gắng gượng mở ra, thều thào nói “Không đi bệnh viện, về nhà.”
To con nhíu mày “Tại sao không đến bệnh viện? Tình huống thế này một mình Vincent làm sao xử lý được?”
Nhưng lần này không có tiếng đáp lại. Hai mắt Lyle đã lại một lần nữa nhắm chặt, không biết vừa rồi là tỉnh táo hay chỉ là nói sảng trong lúc hôn mê.
To con yên lặng nhìn hắn, trong lòng vừa lo lắng nếu không đi bệnh viện thì tình huống sẽ càng thêm nguy hiểm, lại vừa sợ Lyle dặn dò như vậy là có nguyên do, cuối cùng quyết định làm theo lời hắn, nói với tài xế phía trước: “Không đi bệnh viện, về nhà.”
Lyle đầu tư rất nhiều kinh phí cho Vincent, trong nhà cũng có một ít máy móc và thiết bị y tế cao cấp, thậm chí còn có cả một kho máu nhỏ và lưu trữ một vài thành phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-bao-phieu/2085629/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.