Theo tiếng súng lệnh, một hàng cáp miêu đã qua huấn luyện lập tức vọt lên, nhanh chóng chạy về phía trước. Cáp miêu vốn là loài vật ôn hòa, nhưng bảy con trên sàn đấu thì hoàn toàn không phải như vậy. Tính tình chúng hung hăng và hiếu chiến, thấy đồng loại có ý định vượt lên lập tức vung móng vuốt, một cuộc thi chạy tưởng như đơn giản lập tức biến thành một cuộc chém giết cắn xé giành giật kịch liệt, máu văng khắp sân thi đấu.
Nhưng thảm cảnh máu tanh trong sàn đấu vẫn không khiến người ta hoảng sợ bằng phản ứng điên cuồng của nhóm người đặt cược bên ngoài.
“Cô nàng cố lên, móc mắt nó ra, cắn chết nó đi!”
“Heo nhỏ, cắn! Cắn! Đúng rồi, đúng là bé ngoan!”
“Tướng Quân uy vũ phản kích đi! Mày đờ ra làm gì! Phản kích! Mẹ nó, đồ rác rưởi!”
…
Lyle không có mấy hứng thú với tình hình trên sàn đấu, thứ hắn quan tâm nhiều hơn là vẻ mặt của mấy tên đặt cược. Viền mắt ai cũng căng ra, mặt đỏ bừng, nước bọt văng tung tóe, tơ máu trong con ngươi hằn lên vẻ điên cuồng, dường như thứ đang cắn xé nhau trong sàn đấu không phải là những con vật kia mà là chính bản thân họ.
Lyle lùi về sau một bước, đứng về cạnh Kane, chỉ vào mấy người đang gào thét phía trước: “Sweetheart, lúc trước tiếp cận nhà khoa học kia, đóng giả làm một tên nghiện cờ bạc, bộ dạng anh cũng giống bọn họ sao?”
Gương mặt Kane không cảm xúc: “Đó là một thảm họa.”
Lyle cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-bai-bao-phieu/2085601/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.