Edit: Cigarred
"Cái chết là điểm đến của người lưu lạc, là kết thúc của tất cả những vất vả." - Tên của hoa hồng.
...
Chịu đựng đến thời khắc này, linh hồn của anh cuối cùng đã chờ đến khi được gọi về, quá khứ mà anh không thể nói với bất cứ ai giống như một hạt giống bị ức chế sự tăng trưởng, những thứ hèn mọn yếu ớt hơn sinh mệnh thường ít có khả năng bị giết ngay lập tức. Nó phá đất nảy mầm, vươn về phía cô, không bén rễ chỉ có thể ký sinh một cách mù quáng, liều mạng một hơi cuối cùng quấn chặt lấy, đồng thời cũng không quan tâm thứ mình leo lên là cây cao chót vót hay vách tường đổ nát.
Chỉ có Lương Duyệt Nhan.
Có trời mới biết rốt cuộc cô thấy điều gì trên người anh. Dựa vào bản năng muốn sống, linh hồn anh công nhận cô, phụ thuộc cô. Và đối xử với cô như một người mình tin tưởng tuyệt đối.
Hành động luôn đi trước lý trí một bước. Nó muốn giao phó tất cả mạng sống của mình vào đó.
"Có rất nhiều cuốn sách bán chạy và cả các chương trình tài chính đang phân tích mô hình kinh doanh của tập đoàn Đông Ngô, hoặc là làm thế nào mà "vua đất" của Tập đoàn Đông Ngô kiểm soát được huyết mạch của cả một thành phố. Ít nhiều giống như đang kể một câu chuyện thần thoại. Những câu chuyện huyền thoại thường được bao bọc bởi sự ngẫu nhiên và cơ hội không thực tế." Kinh Tố Đường như đang nhìn ra xa, anh đã ấp ủ mở đầu của câu chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kill-your-husband/352760/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.