Edit: Cigarred 
"Rốt cuộc bao giờ mới có thể buông tôi ra?" 
... 
Việc Lương Duyệt Nhan phải làm dường như vô cùng vô tận, cô phải dỗ Viên Dương dậy uống thuốc, đứa nhỏ tỉnh lại ít nhiều có chút nghịch ngợm, càng không có khả năng uống thuốc xong sẽ lập tức ngoan ngoãn đi ngủ. Cô lại phải dỗ nó ngủ. Điều may mắn là Viên Dương dễ dỗ dành hơn những đứa trẻ khác. 
Viên Dương nói rằng cậu bé muốn nghe hai câu chuyện trước khi đi ngủ, và câu chuyện yêu thích của cậu bé là "Đoán xem tôi yêu bạn nhiều thế nào". 
"Ngoại trừ câu chuyện này, Dương Dương còn muốn nghe cái gì?" Lương Duyệt Nhanh che miệng ngáp một cái. 
"Mẹ đọc cho con nghe câu chuyện này hai lần được không?" Viên Dương nói. 
"Đây là hai câu chuyện xưa." Lương Duyệt Nhan giơ hai ngón tay lên. 
Cậu bé để tập truyện vào tay cô, gật đầu. Lương Duyệt Nhan chạm vào nhiệt độ cơ thể ấm áp của đứa trẻ, cô mở trang đầu tiên ra, giọng nói dịu dàng: "Con thỏ nhỏ màu hạt dẻ đến giờ đi ngủ, nó nắm chặt lấy đôi tai dài của con thỏ lớn không buông." 
Cô chăm chú nhìn vào truyện tranh. Những con thỏ lớn dẫn theo thỏ nhỏ, chúng ngồi trong một cái tổ nhỏ ở bụi cỏ. Câu chuyện luôn bắt đầu như vậy, cô đã đọc câu chuyện này rất nhiều lần rồi. 
"Nó muốn thỏ mẹ lắng nghe mình. 
'Mẹ, đoán xem con yêu mẹ nhiều thế nào?' Nó nói." 
Cô lật sang một trang khác, tiếp tục đọc: "'Con yêu mẹ rất nhiều'. Chú thỏ mở rộng cánh tay mình ra." 
Lương Duyệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kill-your-husband/352728/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.