"Nếu cảm xúc không bằng nhau thì hãy để tôi là người yêu nhiều hơn." - Chỉ xin làm một cái bóng của Brodsky.
...
Lương Duyệt Nhan không mở cửa rời đi. Cô đi đến trước một máy tính đang bật ở giữa phòng thí nghiệm, Lâm Kỳ thấy cô đi đến thì ngay lập tức đứng dậy và nhường chỗ cho cô. Lương Duyệt Nhan cũng không ngẩng đầu lên, nói với Lâm Kỳ: "Bảo anh ta ra ngoài giúp tôi, nếu anh ta tiếp tục ở lại bên trong sẽ bị trúng độc."
Lâm Kỳ a một tiếng, sau đí bước về phía phòng kính cô vừa đi ra. Lâm Kỳ mở cửa ra, Kinh Tố Đường đang nghe điện thoại, sắc mặt ngưng trọng.
Ngón tay Lương Duyệt Nhan gõ trên bàn phím như đang tranh giành từng giây từng phút. Yến Xuân Hòa đứng cách đó không xa yên lặng quan sát cô, đầu óc đang chuyển động, thái độ của Lương Duyệt Nhan không hề thả lỏng, rốt cuộc Kinh Tố Đường đang làm gì, vì sao không nói chuyện với cô, đợi đã, sao thái độ của Lâm Kỳ lại ngoan ngoãn như vậy.
Lương Duyệt Nhan gọi "Pháp y Yến", tiếng gõ bàn phím không dừng lại, cô nói nhanh hơn bình thường, dường như Lương Duyệt Nhan dường như quyết tâm làm đến cùng. Yến Xuân Hòa đáp một tiếng, đứng dậy đi đến bên cạnh Lương Duyệt Nhan: "Có phát hiện gì sao?"
"Còn nhớ một mũi tôi tiêm cho mình không?"
"Rượu cocktail." Cô ấy nói.
"Thí nghiệm của tôi bắt đầu với fluorit, khiến nó ổn định bằng phản ứng xúc tác. Tạm thời tôi đặt tên nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kill-your-husband/3155643/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.