Edit:Lily_Carlos
"Tổ mẫu, Nhị Ny!" Thiếu niên đi qua Cố Nhược Li, ngay lập tức nàng ngửi thấy vị đắng lẫn với mùi rượu trắng, là bắt nguồn từ trong miệng người nam nhân trung niên kia.
Thôi bà bà và Nhị Ny đang muốn cản Cố Nhược Li lại, thấy cháu trai cõng con trai trở về, bà sửng sốt một lúc rồi mới hốt hoảng chạy lại nói: "Cha của ngươi làm sao vậy, hôm qua vẫn còn khỏe mạnh mà."
Nhị Ny cũng đứng ở một bên khóc: "Cha, cha!"
Thiếu niên vỗ vai an ủi Nhị Ni, nói chuyện với Thôi bà bà: "Buổi trưa cha uống một chút rượu, buổi chiều đến giờ đi cuốc đất thì lại không đứng lên được." Lại nói: "Đừng hoảng hốt, mời ma cô qua đây là được rồi."
Nhị Ny rất nghe lời nhanh chóng đi mời ma cô qua.
Có vài người chân tay luống cuống đi vào.
Hoắc Phồn Lâu xoay người rời đi, đi mấy bước lại phát hiện Cố Nhược Li đứng yên không nhúc nhích, Hoắc Phồn Lâu cười lạnh nói: "Mới có hai ngày, vậy mà ngươi đã không chịu được rồi?"
Cố Nhược Li nhíu mày.
"Ngươi trở lại có thể thế nào, xem bệnh còn muốn bốc thuốc, không thu tiền xem bệnh nhưng nếu không có thuốc hắn có thể sống sao?" Hoắc Phồn Lâu kéo Cố Nhược Li đi, Cố Nhược Li lạnh lùng nhìn Hoắc Phồn Lâu nói: "Ngươi biết?"
Hoắc Phồn Lâu cười ha ha một tiếng, nói: "Cái gì ta cũng không biết nhưng ngươi viết tất cả lên trên mặt rồi kìa." Hắn giễu cợt nhìn nàng: "Cố lão gia tử trước khi lâm trung đã gia lệnh cho ngươi không được làm nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-y-co-doc/52424/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.