Biên tập: B3
Sau khi rời khỏi hoàng cung, Diêu Dục ngồi xe ngựa đi đến một con phố khác.
Phần lớn người sống trong con phố này thuộc tầng lớp bình dân, ít khi có quý tộc lui tới.
Diêu Dục vừa mới xuống xe thì có người tiến lại.
"Thiếu gia." Diêu Tứ đỡ lấy hắn: "Hôm nay tổ chức gia yến (*),phu nhân hy vọng thiếu gia về sớm."
(*) Gia yến: Bữa tiệc tổ chức tại gia.
Diêu Dục lấy quạt gõ vào đầu Diêu Tứ: "Biết rồi, ngươi cứ chờ ở chỗ này đi, nửa canh giờ nữa ta sẽ quay lại."
Diêu Tứ cảm thấy kỳ quái, từ sau hôm tham dự buổi mẫu đơn yến ở phủ Công Chúa đó, về đến nhà thiếu gia nhà bọn họ liền bị bệnh, hôn mê bất tỉnh cả tháng trời, phu nhân cũng sắp khóc đến mù cả mắt.
Lão gia mời vô số danh y trong kinh thành, thậm chí còn mời được cả ngự y trong thái y viện, nhưng thiếu gia cũng không có bất cứ chuyển biến tích cực nào.
Bỗng nhiên vào một ngày, thiếu gia tỉnh lại.
Chẳng qua sau khi thiếu gia tỉnh lại thì trở nên có chút kỳ quái.
Trong kinh thành Diêu gia cũng là một gia tộc có địa vị, lão gia là một vị quan tam phẩm.
Thiếu gia trời sinh thần đồng, ba tuổi thuộc nghìn chữ, năm tuổi biết làm thơ, nhưng thiếu gia không thích quan trường, cho nên không hề tham gia khoa cử.
Mặc dù vậy danh tiếng của thiếu gia vẫn sớm được lưu truyền tới khắp các vị quý nữ trong kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-thiep/2368473/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.