Biên tập: B3
Nơi đây là trại huấn luyện ngựa của hành cung.
Phò Mã cưỡi Đạp Tuyết đi bên cạnh không bao lâu thì Đạp Tuyết bắt đầu phát ra âm thanh kháng nghị.
Phò Mã cười nhẹ, sờ sờ đầu Đạp Tuyết: “Biết rồi, ta sẽ lập tức cho ngươi chạy, chúng ta không chơi với con lừa ngốc này nữa.”
Con lừa bị Phò Mã mắng là ngu ngốc vẫn vui sướng “Phì” một tiếng.
Chi Chi không tỏ vẻ gì.
Phò Mã liếc nhìn Chi Chi: “Ta để thị vệ canh giữ, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Chi Chi gật đầu: “Không sao, thiếp không có việc gì.”
“Không, là ta sợ nàng gây rắc rối thôi.” Phò Mã nhếch môi cười, giật mạnh dây cương, Đạp Tuyết liền cứ thế phóng vút đi.
Chi Chi nhìn theo đến ngây người, mà con lừa ngu ngốc nàng đang cưỡi lại vui sướng kêu một tiếng.
“Phì ~”
Chi Chi buồn cười, nàng sờ đầu con lừa, nhỏ giọng nói: “Quả nhiên là ngươi và Đạp Tuyết hoàn toàn khác nhau, cũng giống như ta và…” Nàng còn chưa kịp nói hết câu.
“Ngũ di nương, con lừa ăn xong củ cải rồi, để nô tỳ giúp người lấy củ mới.”
“Được, cám ơn ngươi.”
Phò Mã mang theo một nha hoàn tới, nha hoàn này có diện mạo thanh tú, khi cười lên có hai lúm đồng tiền.
Nàng ta cười xấu hổ: “Ngũ di nương đừng khách khí.”
Đột nhiên, Chi Chi nghe thấy có tiếng vó ngựa truyền đến từ sau lưng.
Vốn đang ngạc nhiên vì tại sao Phò Mã lại đi về từ đằng sau thì nha hoàn vừa rồi vội vàng đưa tay ra với Chi Chi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-thiep/102117/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.