Trong thành mới mở tiệm thuốc, quản sự là một ca nhi hiền lành tốt bụng đã kết hôn.
Nhìn y xinh đẹp dịu dàng nhưng lại không phải quả hồng mềm dễ trêu chọc.
Nghe nói lúc họ mới đến đây có một gã công tử ăn chơi trác táng mở miệng trêu ghẹo, thế là ngày thứ hai bị câm, ngày thứ ba bị mù, ngày thứ tư bị điếc, ngày thứ năm lết đến nhà tạ tội mới tạm giữ được mạng chó.
Gã công tử này vốn được người nhà dung túng, hàng xóm láng giềng cứ lo hết tên này sẽ có tên khác, ai ngờ kẻ gây sự còn chưa thấy mà lão đại Kính Vương ở đất phong đã đưa bảng hiệu đến, nhờ vậy không còn tên đáng ghét nào dám bén mảng nữa.
Tiệm thuốc làm ăn hết sức phát đạt, mọi người đều thích tới đây mua, đặc biệt là Ngải lang trung vừa tuấn tú vừa giỏi y thuật, nếu hắn không xụ mặt suốt ngày e là sẽ có vô số ca nhi tiểu thư mỗi ngày đều muốn tới khám bệnh.
"Phu quân......" Giờ Triệu Bảo Châu đã thật sự là bảo châu, xinh đẹp nõn nà chỉ nhìn thôi cũng thấy trong lòng vui vẻ, y vừa gói dược liệu vừa nói chuyện với tướng công, "Hôm nay ca ca gọi chúng ta tới ăn cơm đấy."
"Ngươi gọi ca ca thì ngọt lắm, còn với phu quân ta đây thì chẳng nói được mấy câu dễ nghe cả." Ngải Thiên xụ mặt đứng dậy vuốt nếp nhăn trên áo, đây là trường sam Bảo Châu mới may cho hắn, lụa tơ tằm dễ nhàu, mặc vào hết sức phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tren-troi-roi-xuong/3722422/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.