Lúc hai người dừng lại hiển nhiên đã bỏ xa đại nương kia, Tô Như liền bỏ tay Đang Dụ ra, ái ngại nói: 
“ Cái đó, công tử, xin lỗi, đại nương ta nói đùa, công tử đừng để ý.” 
Đang Dụ nghe nàng nói xong, khóe miệng đưa lên cười cười: 
“ Vừa nãy là cô nương nắm tay ta, vậy ta có phải trả ngân lượng không?” 
Tô Như nghe xong hoàn toàn không hiểu gì: 
“ Ngân lượng???” y đang nói cái gì? Nàng hoàn toàn không hiểu gì hết. 
“ 100 lượng nếu ta nắm tay cô nương…sao? Quên rồi sao?” 
Tô Như muốn vỗ đầu đôm đốp, cái thể loại cẩu huyết gì đây? Tô Liễm, có phải tỷ hám tiền tới điên rồi không? Cái gì cũng quy ra tiền được??? Ta dám cá tiểu Liễm Liễm nghe thấy câu này nhất định gật đầu thừa nhận. 
Tô Như xua tay: 
“ Thôi đi, bỏ đi!” 
Nàng vừa nói xong đột nhiên đằng xa có một nữ nhân chạy tới, vừa nhìn thấy Đang Dụ liền ôm trầm lấy y như kiểu nếu bỏ ra thì chân mọc trên người y, y nhất định chạy mất. Đang Dụ hoàn toàn trái ngược, nhìn thấy nàng ta như gặp quỷ, vôi vàng nhảy ra xa,  
“ Tiểu Tuyết, sao muội ở đây?” nha đầu này vạn làn không thể tin được có thể mò tới đây, 
Cô nương tên tiểu Tuyết kia hoàn toàn không để vào mắt biểu tình của y, vẫn vui vẻ nói: 
“ Dụ ca, bá phụ nói huynh đang ở đây, muội tới chăm sóc huynh, huynh xem, người ta vượt đường xá xa xôi tới đây, nói đi, có phải huynh rất cảm động không?” 
Đang Dụ khóc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tranh-sung/563500/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.