Tử cấm thành bình thường là trốn thế nào? Còn không phải nguy hiểm trùng trùng sao? Cũng chính vì cái lẽ này mà bình thường đội ám vệ rất hay để ý. Vừa vặn hôm nay Từ Viễn cùng một người nữa đi quan sát tình hình, người kia đia đằng trước, Từ Viễn ở phía sau bất ngờ vụt lên chặn đầu lại khiến y giật mình, lập tức phòng vệ:
" Từ huynh, có chuyện gì sao?" vì sao y không một chút phát hiện?
Từ Viễn hoàn toàn trái ngược, thong thả ừm một tiếng, ánh mắt cố tình nhìn nó xung quanh làm huynh đệ kia càng thêm phần hoảng hốt:
" Thích khách sao?"
Kết quả Từ Viễn lắc đầu: " Không phải." Huynh đệ kia còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã nghe hắn phang một câu xanh rờn:
" Việc này so với gặp thích khách còn nghiêm trọng hơn!"
Lời vừa thốt ra huynh đệ kia xanh mặt, xưa đến nay việc mà Từ Viễn nhận định nghiêm trọng sớm đã không còn là nghiêm trọng bình thường, nên y tay đặt vào hông, chuẩn bị tuốt vỏ kiếm sẵn sàng chiến đấu....Cuối cùng đợi tới nửa ngày Từ Viễn vẫn không động tĩnh gì thì không khỏi thấy lạ liền lên tiếng:
" Từ đại nhân...?"
Trong đầu Từ Viễn lúc này hiện lại hình ảnh tại Bích Lương Khuê, không khí có phần ái muội...
" Nếu ngươi mạo phạm một cô nương..." hắn chưa nói hết câu vị huynh đệ kia cằm đã rơi xuống đất, kích động hét lên: " Huynh mạo phạm con gái nhà người ta rồi!?"
Từ Viễn liếc y một cái, không thèm phản đối, bình tĩnh nói tiếp:
"...Mà cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tranh-sung/263018/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.