Vừa lúc tiểu Như đi tới liền bắt gặp Ngạo Trác Lăng cũng ở đấy, hắn ngồi yên lặng uống trà mà Kiều Vân Hy hình như cũng không nguyện ý muốn bắt chuyện. Tiểu Như đắn đo nửa ngày cuối cùng quyết định mang chiếc hộp gỗ giao cho nàng. Lúc đi qua Ngạo Trác Lăng cô cúi đầu chào hắn kết quả hắn lại xem như không thấy gì. Tiểu Như trong lòng thầm bĩu:
" Thật không coi ai vào mắt", lại thấy hắn cũng không nhất thiết phải coi ai vào mắt.
Kiều Vân Hy cọ cọ tay lên tấm thảm nghịch ngợm gì đó không để ý lắm, lúc ngẩng lên đã thấy tiểu Như trước mặt không tránh khỏi có chút ngạc nhiên, bàn tay đặt trên tấm thảm cũng ngừng lại, cố tình sửa đổi tư thế đúng kiểu một phu nhân danh giá. Tiểu Như thỉnh an một hồi nàng mới đáp lại, lời lẽ không nhiều nhặt gì:
" Có việc gì không?"
Tiểu Như nghe nàng nói hết câu cơ miệng căng ra, tiểu thư giận rồi sao? Có thể nhanh giận như vậy? Cô bất quá chỉ là nhìn thấy dáng vẻ không được thanh nhã lắm của tiểu thư thôi mà.
Thấy nha đầu trước mặt cứ đứng ngây ra nhìn mình, Kiều Vân Hy ho khan một tiếng, tiểu Như lập tức bị kéo về, từ phía sau lấy ra chiếc hộp gỗ đưa cho Kiều Vân Hy đồng thời trình bày luôn lời nhị vương gia chuyển tới nàng:
" Nhị vương gia nói sinh thần tiểu thư không tới được cho nên bây giờ mới gửi quà tới, còn dặn em nhất định phải giao cho tiểu thư." Nói xong lại chợt quay sang Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tranh-sung/263010/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.