Kiều Vân Hy đang ngủ lại vì tiếng kèn trống quá linh đình mà bị đánh thức, ngáp một cái, dùng tay vén rèm lên xem, khăn đội đầu cũng không biết bị nàng vứt đi đằng nào rồi.
Mấy gia nô theo lời Tam vương gia đem ngân lượng đi phân phát cho những người xung quanh. Mọi người cũng vì thế mà tập trung rất đông đủ. Kiều Vân Hy bĩu môi một cái hạ rèm xuống:
" Lấy tiền đè người."
Nàng nhàm chán che miệng ngáp một cái, bên ngoài truyền tới vài giọng nói không biết của ai
" Kiều tiểu thư cuối cùng cũng bị đưa đi rồi,...ôi..ôi...tim lão nhân chết mất."
Nàng nghe xong đột nhiên phì cười. Người này lá gan không nhỏ, trước mặt Tam vương gia cũng dũng cảm nói ra.
Ngạo Trác Lăng mặc đồ tân lang đi phía trước, thi thoảng hơi nghiêng người liếc về sau một cái, trong lòng càng lúc càng thấy thú vị. Nha đầu kia còn không biết hắn là ai, tùy tiện leo lên kiệu hoa như vậy quả là rất ngây ngô. Mà Kiều Vân Hy hiển nhiên không biết hắn có suy này, bằng không nàng nhất định cong môi mắng hắn một trận. Vương gia thối!
Sở Tư Thanh ngây người đứng một chỗ, gia nô gọi một hồi vẫn không thấy y trả lời cảm thấy vô cùng khổ sở. Kiệu hoa đã sắp về tới y lại bày ra cái bộ mặt này là lý gì? Nô tài kia hiển nhiên không biết trong đầu Sở Tư Thanh là một cảnh tượng hoàn toàn tràn ngập ái muội. Dung nhan nữ nhân ấy y chỉ nhớ qua loa nhưng cảm xúc rất mãnh liệt. Có điều khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-tranh-sung/263007/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.