Cơ hội tới, nếu lúc này không đứng ra, còn đợi đến khi nào? Trình Giang trải qua vừa rồi thay đổi rất nhanh, lúc này đã nhạy cảm mà từ trong hàng đứng ra, cười lạnh nói: “Thư sinh kia nói như vậy, đúng trọng tâm đến cực điểm, đến lúc này, Bình Tây Vương còn dám nói xạo sao?”
Thẩm Ngạo nhàn nhạt nhìn Trình Giang, nói: “Nếu nói bổn vương hại nước hại dân, Trình đại nhân có chứng cớ không?”
Trình Giang cười lạnh nói: “Hải chính chính là bằng chứng, ngươi còn muốn chống chế?”
Thẩm Ngạo cười ha ha một tiếng, cung kính chắp chắp tay về phía Triệu Cát, nói: “Bằng chứng? Bản vương khâm mệnh đi thanh lý ngành hàng hải, sau đó được bệ hạ ca ngợi, ý của Trình đại nhân hẳn là muốn nói, bệ hạ cũng hại nước hại dân rồi? Vừa rồi, Thư sinh kia nói bổn vương là gian thần, nhưng chớ có quên, Thư sinh kia nói bệ hạ là cái gì?”
Cả triều đột nhiên xôn xao, Trình Giang cũng ý thức được, chính mình dường như chui vào cái bẫy của Thẩm Ngạo, thừa nhận lời Thư sinh nói, Thẩm Ngạo tất nhiên là gian nghịch, hại nước hại dân, nhưng bệ hạ há chẳng phải hôn quân?
Cần phải bỏ nhận thức bệ hạ là hôn quân, như vậy là cần đả đảo ngôn ngữ Thư sinh kia, một khi đả đảo xong rồi, bốn chữ hại nước hại dân của Thẩm Ngạo đương nhiên không thể nào nói đến, nhưng thái tử tài đức sáng suốt, lại há có thể vẫn còn?
Mặt Trình Giang như lá gan heo, lí nha lí nhí nói: “Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-nhu-van/2904385/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.