Lí Càn Thuận biết rõ tâm cơ Thẩm Ngạo rất sâu, không nắm chắc, sẽ không dám nói loại lời này, bây giờ thật sự yên lòng, cười ha ha nói:“Thân thể Trẫm khá hơn một chút, cũng không biết là duyên cớ gì, hẳn có thể là do mùa xuân? “
Thẩm Ngạo nghe hắn nói một câu vô tâm như vậy, thật sự có vài phần ấn tượng, thời điểm mùa xuân dễ dàng nhiễm bệnh, mà nhiễm bệnh cũng rất khó trị tận gốc.
Đời sau, phương diện khoa học phân tích, chính là thời điểm mùa xuân, vi khuẩn phát sinh rất nhanh, bệnh tật rất dễ dàng phát triển nặng hơn.
Chỉ là, lúc này hắn cũng không còn hào hứng nghiên cứu kỹ cái này, chỉ cười nói:“Thân thể Thái thượng hoàng chuyển biến tốt là được rồi, có lẽ đây là Thẩm gia ta bình thường làm việc thiện tích đức, bây giờ được hồi báo cũng không nhất định. “
Thẩm Ngạo thoáng cái đã ôm công lao lên trên người mình, nhưng hắn đã quên, trong lời nói ẩn ẩn có ý nói là Lí Càn Thuận không tích đức.
Sắc mặt Lí Càn Thuận bỗng nhiên trở nên u ám, lập tức thu hồi ánh mắt nhìn Thẩm Ngạo lại, chỉ có chứng kiến Miểu nhi, trong lòng mới sinh ra thương tiếc, liền nói với Miểu nhi:“Đi ra ngoài, đi đi lại lại thoáng một tý cũng tốt, Trẫm rất mệt mỏi, không đi nổi. “ Sau đó là thở dài một hơi, hình như có chút ít tiếc hận vì tuổi trẻ không đi nhiều.
Thẩm Ngạo kéo căng cái mặt, cảm giác mình như cái bóng đèn, cũng may, Hoài Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-nhu-van/2904012/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.