Lục Cẩm theo bản năng kéo chăn mỏng lên người, che khuất đi thân thể. Phó Minh Trác phất tay với Thanh Trúc, lệnh cho nàng lui xuống, lúc này mới đi đến mép giường.
Hắn cơ hồ là một đêm không chợp mắt, hiện giờ thần thái vẫn tươi sáng, nhìn thấy động tác kéo chăn của nàng, Phó Minh Trác nhíu mi. Hắn ngũ quan tuấn mỹ, mặt mày sáng sủa, khóe môi hơi nhếch lên, càng phác họa ra cảm giác phong lưu tùy ý, "Che cái gì? Chẳng lẽ không biết như ẩn như hiện càng câu dẫn hơn sao?"
Đôi mắt hoa đào của hắn đen nhánh thâm thúy, ánh mắt nhìn nàng cũng thực sự là ý vị thâm trường, biểu tình của Lục Cẩm hơi dừng một chút, mới không bị mắc lửa, nàng xốc mí mắt lên, nói: "Huynh đuổi Thanh Trúc đi là muốn hầu hạ ta mặc y phục sao?"
Phó Minh Trác cười nói: "Cầu còn được."
Thấy giọng nói của nàng khàn đến lợi hại, Phó Minh Trác đi tới cạnh bàn, rót một chén nước. Lục Cẩm cho rằng bản thân hắn khát nước, không khỏi trừng hắn một cái, biết ngay là hắn sẽ không hầu hạ người khác, Lục Cẩm vốn dĩ cũng không trông cậy vào sự hầu hạ của hắn.
Nàng lười động, ngáp một cái, lên tiếng nói: "Thanh Chi đâu? Còn chưa tiến vào hầu hạ"
Theo động tác buông tay của nàng, chăn cũng rơi xuống dưới, đầu vai trắng nõn của thiếu nữ lại lần nữa lõa lồ ra ngoài. Nàng chỉ mặc yếm, cái có thể che tất nhiên là hữu hạn, trên cổ cùng xương quai xanh có rất nhiều vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3325038/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.