Dự Vương cũng học theo nàng, thấp giọng nói: "Sao nàng lại biết ta chưa xem?"
Lương Y Đồng nhớ rõ nàng chưa bao giờ múa, hắn sao có thể xem được? Nàng chớp chớp mắt, cảm thấy là hắn đã nhớ lầm, chẳng lẽ là xem người khác múa rồi nhớ thành nàng?
Dự Vương chỉ điềm nhiên cười, "Buổi tối trở về múa thử xem, cho ta nhìn lần nữa, được không?"
Lương Y Đồng sao có thể múa, lập tức lắc đầu. Bộ dáng lắc đầu của nàng phá lệ đáng yêu, Dự Vương cười khẽ một tiếng, cũng không miễn cưỡng.
Sau khi múa xong mấy điệu, Thái hậu vậy mà lại tới. Khi bà ta đến gần, đám đại thần và nữ quyến lập tức đứng lên, Hoàng thượng cũng đi xuống đón tiếp, "Mẫu hậu không phải thân thể không được khỏe sao, như thế nào lại tới đây rồi?"
"Hiện tại cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi, nên tới nhìn một cái."
Bà ta thường xuyên đau đầu, nhưng cũng chỉ là chút bệnh cũ, thấy bà ta không sao thì Hoàng thượng vội vàng cho người đặt thêm ghế vào bên tay trái mình, tự tay đỡ Thái hậu ngồi xuống.
Mọi người đều cung kính thỉnh an Thái hậu, bà ta phất phất tay, "Đều ngồi xuống đi."
Bà ta nói vài câu chúc mừng đơn giản, còn khen đám người Dự Vương một phen, nói đúng là có bọn họ thì mới có quốc thái dân an, sau đó nói với Dự Vương: "Con không biết đâu, khi tin tức mất tích của con truyền về, ai gia cùng Hoàng thượng
vô cùng lo lắng, cũng may con đã bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324999/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.