Đôi mắt của nam nhân lạnh lẽo, rõ ràng là thanh âm không lớn, nhưng trong lời nói lại tràn đầy uy hiếp, khiến cho tâm người nghe khẽ run, cho dù là ai nhìn vào cũng biết hắn sẽ không chỉ nói cho có. Vào giờ phút này, chỉ với mấy câu nói ít ỏi của hắn, Lương Việt Trầm đã có thể cảm nhận được sự coi trọng hắn dành cho Lương Y Đồng.
Cho dù từ trước đến nay Lương Việt Trầm tâm tính kiên định, một khi hạ quyết tâm thì căn bản sẽ không bị lay động bởi ngoại cảnh, nhưng giờ phút vẫn cảm nhận được sự áp bách xưa nay chưa từng có, loại cảm giác này khiến cả người hắn không được tự nhiên. Hắn xuất thân từ Hàn Quốc công phủ, bản thân đã vô cùng ưu tú, từ nhỏ đến lớn cực kỳ kiêu ngạo, đây vẫn là lần đầu cảm nhận được tư vị bị người khác áp chế đến mức không nói nên lời.
Yết hầu của hắn lăn lộn một chút, thấp giọng nói: "Lương Việt Trầm thần có vô dụng hơn nữa thì cũng sẽ không nhìn trộm nữ nhân đã xuất giá, mảnh giấy kia chẳng qua là tốt bụng nhắc nhở, nếu Vương gia không bảo hộ được nàng ấy thì cũng đừng trách thần sau này có hành động."
Hắn nói xong, xoay người Muốn rời đi, Dự Vương lại giật mạnh cánh tay hắn lại, ấn hắn ở trên cánh cửa, "Có hành động?"
Người này thật sự coi như hắn chết rồi hay sao? Cả đời này của Dự Vương cũng chưa bao giờ tức giận đến như vậy. Bất luận là nam tử nào cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324988/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.