Sợ còn hôn nữa sẽ mất khống chế, Dự Vương liền dời môi đi. Lông mi thiếu nữ run rẩy, ngoan đến không thể tưởng tượng, sau khi hắn dời môi, nàng liền chôn đầu trong lòng hắn, khuôn mặt nhỏ cọ cọ lên ngực hắn.
Nàng thực sự rất thích hương vị trên người hắn, có chút giống mùi cỏ cây, lại có một hương vị nhàn nhạt của gỗ, rất dễ ngửi.
Nàng như mèo con mà nằm trong lòng hắn, vô cùng đáng yêu. Đôi mắt Dự Vương trở nên ôn nhu hơn, xoa nhẹ đầu nàng, giọng nói khàn khàn: "Còn đốt lửa nữa, nếu ta mất khống chế thì đừng trách ta không nhắc trước."
Lương Y Đồng ngây ngốc, sau khi ý thức được hắn có ý gì thì khuôn mặt nhỏ đỏ lên. Nàng vội vàng dựng thẳng thân thể, không dám chui vào lòng hắn nữa.
***
Thời gian thong thả mà trôi qua.
Tiêu Lĩnh đã nhiều ngày không ở Vương phủ, sau khi tiêu diệt toàn bộ đám thổ phỉ mới trở về, Lương Y Thiến cũng bị hắn bắt sống. Dự Vương trực tiếp để hắn đem nàng ta đến quan phủ, Lương Y Thiến vừa đến trước của phủ nha thì nhịn không được mà chửi ầm lên, lại bị Tiêu Lĩnh bịt miệng.
Nàng ta khóc lóc xin tha cũng vô dụng.
Chuyện xấu nàng ta làm ra cũng quá nhiều. Sau khi thành phu nhân của thổ phỉ, vì tranh sủng đã hại chết rất nhiều cô nương. Nàng ta tuy ngoan độc giống Tống thị, nhưng lại không có đầu óc bằng, khi hại người luôn để lại nhược điểm, cuối cùng bị kết án sau thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324971/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.