Hiện giờ hắn hôn không ôn nhu chút nào, luôn luôn vô cùng mãnh liệt. Chỉ vừa được hắn hôn trong chốc lát, Lương Y Đồng đã có chút chống đỡ không được, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, hô hấp cũng có chút dồn dập. Nàng nghiêng đầu, né tránh đôi môi hắn. 
Dự Vương lại không hề có ý định buông tay, vẫn dán lên môi nàng. Hắn thực thích mở khớp hàm của nàng ra, đi vào sâu hơn tìm sự thơm ngọt, cũng thích quấn lấy đầu lưỡi nàng mà chơi đùa. 
Lương Y Đồng lại né tránh, khuôn mặt càng đỏ, nhẹ giọng nhắc nhở hắn, "Thở không nổi." 
Trong mắt Dự Vương lúc này mới hiện lên ý cười. Hắn hơi tách ra, sở đầu tiểu cô nương, thấp giọng nói: "Cuối cùng cũng chủ động được một lần mà mới vậy đã không được rồi sao?" 
Không được thì không được, Lương Y Đồng nhận. Nàng chôn khuôn mặt nhỏ vào trong lòng hắn mà bình phục hô hấp. Tiểu cô nương mềm mại, khi dựa vào người hắn, tim Dự Vương cũng tan chảy. Hắn không hôn nàng nữa, cứ như vậy mà lẳng lặng ôm nàng. 
Trong phòng không khí ấm áp, Dự Vương lại bắt đầu tính toán về hôn sự của bọn họ. 
Theo lý thuyết, sau khi thành hôn nàng phải ở hậu viện, nhưng Thanh U đường lại ở gần Trúc Du đường nhất, dù sao nàng cũng đã ở quen, Dự Vương liền không cho nàng dọn đi, như vậy khi hắn đến chỗ nàng cũng tiện hơn nhiều. 
Nếu không phải thuộc hạ hay tìm đến chỗ hắn báo cáo, hắn cũng muốn cho nàng ở lại Trúc Du 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324967/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.