Khuôn mặt Lương Y Đồng đỏ muốn ra máu. Ai, ai muốn động phòng với hắn chứ, nàng cũng không có gả cho hắn. Vì quá mức xấu hổ buồn bực, đáy mắt nàng phủ kín một tầng sương mù, ngữ khí vô cùng đáng thương, "Vương gia, người đừng như vậy."
"Đừng như thế nào? Hửm? Là không được hôn nàng như vậy? Hay là không được ôm nàng?" Hắn vừa nói vừa sát lại gần, đôi môi ngậm lấy môi nàng, vòng tay ôm eo nàng cũng không có ý buông ra, "Hay là không được nhắc tới chuyện động phòng? Đồng Đồng, nàng cũng không hề bài xích chuyện thân cận với ta, nàng rốt cuộc là đang tránh né cái gì?"
Thanh âm của hắn tràn đầy ôn nhu, đặc biệt là khi gọi nàng là Đồng Đồng, nàng chống đỡ không nổi, trái tim đã đập thình thịch liên hồi. Nàng mặt đỏ tai hồng mà dời mắt, thấp giọng nói: "Người buông tay trước đã."
Thấy tiểu cô nương đã vô cùng xấu hổ, Dự Vương cũng sợ ép quá thì nàng sẽ càng trốn xa hơn, liền buông lỏng tay. Lương Y Đồng vội vàng đứng lên, đi xa hắn vài bước, mới nhỏ giọng nói: "Thân phận của Vương gia cao quý, lại là anh hùng của muôn dân, có rất nhiều nữ tử nguyện ý gả cho người, người cưới ai cũng tốt hơn ta. Nếu để người ngoài biết được người muốn cưới ta, chỉ sợ sẽ cười chê người. Người có ân cứu mạng ta, ta không thể liên lụy người."
Sau khi nàng được Dự Vương nhặt về thì liền ở trong phủ, kỳ thật cũng chi là một nha hoàn, thân phận thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324959/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.