Lương Y Đồng cùng Trịnh Hiểu Nhã ngồi xe ngựa xuất phủ.
Ở trên xe, Lương Y Đồng thuật lại lời của Dự Vương, "Vương gia nói về sau tỷ tỷ nếu muốn xuất phủ thì không cần xin phép, muốn đi đâu cũng được."
Trịnh Hiểu Nhã thực sự kinh ngạc, "Vương gia thật sự nói như vậy sao?"
Lương Y Đồng cười nói: "Ừm, kỳ thật Vương gia rất tốt, chẳng qua là không gần nữ sắc mà thôi. Đối với người ấy mà nói, sự tồn tại của tỷ tỷ có lẽ có chút xấu hổ, tuy người ấy mặc kệ không quản, nhưng cũng sẽ không hạn chế tự do của tỷ."
Chuyện này đối với Trịnh Hiểu Nhã đương nhiên là rất tốt. Nàng nhập phủ hai năm, đây là lần đầu xuất phủ, tâm tình cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, đùa giỡn: "Câu không gần nữ sắc đó của muội về sau đừng nói nữa, để người khác nghe được sẽ nghĩ Vương gia của chúng ta không có khí chất nam nhân."
Lương Y Đồng không nhịn được mà cười thành tiếng.
Dọc một đường nói nói cười cười, bất tri bất giác đã tới Hộ Quốc tự.
Hộ Quốc tự nằm ở trên núi, phải leo một ngàn hai trăm tám mươi bậc thang mới có thể đến.
Xe ngựa nhất định là không thể đi lên, nếu lười leo thì có thể lệnh cho hạ nhân khiêng kiệu lên, Lương Y Đồng cùng Trịnh Hiểu Nhã muốn hoạt động gân cốt nên tự leo.
Hôm nay trời nắng, cũng là một ngày lành, người tới đây cầu phúc không ít. Mặc dù hai người đội mũ che mặt, nhưng dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324936/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.