Tiêu Mộng Hân cười cười, dù nhìn khổ sở nhưng lưng lại thẳng tắp, rõ ràng là một người rất kiêu ngạo, ngữ khí vô cùng thành khẩn, "Lương cô nương, ta thay Chi Mạn muội muội xin lỗi ngươi, mặc dù tính tình của muội ấy có chút nóng nảy, nhưng không phải người xấu, lần này hồ đồ như thế đều là do nha hoàn xui khiến, không phải cố ý hại ngươi, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho muội ấy lần này." 
Nếu không phải có Dự Vương ra tay thì thanh danh của nàng chắc chắn đã hao tổn, Lương Y Đồng không tin nàng ta không hiểu được đạo lý tam nhân thành hổ, không cố ý hại đã hung ác như vậy, nếu là cố ý thì chẳng phải sẽ trực tiếp muốn cái mạng nhỏ này của nàng sao? 
(Tam nhân thành hổ: ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật, đề cập đến việc người ta dần dần sẽ chấp nhận thông tin vô lý nào đó nếu nó được nhiều người lặp lại) 
Lương Y Đồng nghe vậy thì chỉ cười cười, "Ta không sao, nào dám nhận lời xin lỗi của người?" 
Nàng đỡ tay Tiêu Mộng Hân, hơi tăng sức lực, nhanh chóng nói bên tai nàng ta: "Người mau đứng dậy đi, chuyện Liễu cô nương lần này bị đuổi đi có ẩn tình, không liên quan tới ta, nếu người còn ở đây cầu tình, lỡ như Vương gia coi người là đồng bọn thì sẽ không tốt. Tiêu cô nương có ơn với ta, ta mới lắm miệng nói một câu, Vương gia đang không vui, người tuyệt đối đừng có chạm vào hố lửa." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324910/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.