Dự Vương đang ghi chép công việc, nghe thấy thông báo thì cho phép nàng đi vào. Hôm nay hắn mặc một thân trường bào màu đỏ tía, khuôn mặt lạnh lùng, biểu tình điềm nhiên, động tác viết chữ cũng lộ ra chút tự phụ, thực sự làm người nhìn say mê. 
Lương Y Đồng không dám nhìn nhiều, sau khi đi vào thì cung kính hành lễ, cười nói: "Đa tạ Vương gia còn nhớ đến nô tỳ, trong người nô tỳ có tiền, có thể mua được y phục, không cần làm phiền đến tú nương trong phủ." 
Tất nhiên là trên người nàng bây giờ không có tiền, mấy chục lượng bạc trước đó đều giấu trong Hầu phủ, tiền nàng nói lúc này là ngọc bội của bản thân. 
Tối hôm qua nàng đã nghĩ tới chuyện y phục, cũng không thể không thay giặt, nên phải mau chóng mua một bộ khác. Ngọc bội kia là tổ mẫu cho nàng khi còn nhỏ, nàng mang theo bên người đã nhiều năm, mặc dù không thể bán, nhưng có thể đi đến hiệu cầm đồ đổi ít bạc, đợi đến khi có tiền lại chuộc về. 
Nàng đã hỏi Ngọc Cầm về chuyện xuất phủ, đúng lúc ngày mốt Ngọc Cầm được nghỉ, dự định ra ngoài, Lương Y Đồng muốn đi theo một chuyến. 
Dự Vương nhàn nhạt quét qua nàng một chút, cũng không tin nàng có tiền, chỉ cho là tiểu cô nương da mặt mỏng, không nguyện ý tiếp nhận ý tốt của hắn nên mới nói dối, hắn thản nhiên nói: "Chẳng qua là mấy bộ y phục thôi, không chỉ ngươi có, mấy hạ nhân trong phủ đều có, ngươi không cần để trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-kho-do/3324906/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.