Hai năm sau.
Bên trong phòng chụp ảnh, tràn ngập không khí khẩn trương.
Người chụp ảnh lại một lần ấn máy rồi lại một lần nhíu mày.
Đứng trước màn ảnh Tĩnh Vân, đã cười đến mức cứng cả mặt, vôluận nhân viên làm thế nào, giúp nàng thế nào, khuyên nàng thảlỏng ra, mà đầu ngón tay nàng vẫn lạnh lẽo, không thể đạt được yêucầu của đạo diễn.
Cuối cùng, nàng chẳng những cười không nổi, mà còn nhanh chóng phát khóc.
Cô bé ngồi trên đùi nàng, nhìn thấy mẹ khóc, cái miệng hồng mềm mại nhỏ nhắn cũng mở to, phối hợp ăn ý bắt đầu oa oa khóc lớn. Mẹcon hai người, ở trước màn ảnh ôm nhau khóc, khóc thật lớn.
Đạo diễn mắt thấy trường quay bị biến thành một đoàn loạn xì ngầuthì chỉ có thể thân ngâm một tiếng, hai thái dương đau nhức.
‘Giang phu nhân, cô làm ơn bình tĩnh lại.’
Tĩnh Vân ôm con gái gật đầu, nước mắt vẫn rơi không ngừng.
Quảng cáo lần này, nguyên là do ông chủ kế hoạch quen biếtnàng, nhìn thấy con gái nàng có đôi mắt thật to, cái miệng nhỏhồng hồng, làn da mềm trắng như bánh bao, đáng yêu đến mức làmngười ta rất muốn cắn một ngụm, nên mời nàng tham gia chụp ảnhquảng cáo cho công ty bách hoá.
Thân là một người mẹ kiêu ngạo, Tĩnh Vân lập tức đồng ý. Lòngtràn đầy ý nghĩ, có thể qua quảng cáo, cho mọi người biết được conngười ta đáng yêu cỡ nào, đáng mến cỡ nào.
Nhưng mà vạn vạn không nghĩ tới, khi bắt đầu quay chụp, nàng là mẹ nó mà lại khẩn trương đến mức không thể động đậy.
Đúng lúc mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-cua-toi/96540/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.