"Không phải cậu nói trong nhà có việc nên không thể đi du lịch sao?"
Trương Tuấn Vũ khó hiểu.
"Nếu đã có việc bận, tại sao cậu lại xuất hiện ở Thượng Hải và HOTEL F?"
"Ahaha, cái này..." Đầu óc Giang Nguyệt đột ngột quay cuồng, lập tức bịa chuyện, "Mình có việc bận thật mà, hôm nay mình đi dự tiệc cưới."
Giang Nguyệt nói xong, chột dạ vuốt ve quần áo trên người.
Vì phải đi xã giao cùng Phó Hồng Dữ, nên hôm nay Giang Nguyệt đã mặc một bộ tây trang. Phó Hồng Dữ đã mời các nhà thiết kế hàng đầu thế giới thiết kế bộ đồ này, nên hình dáng và kiểu dáng đều rất tinh xảo.
Chiếc áo sơ mi trắng khỏe khoắn, kế đó là một chiếc ghi lê đen, ngoài cùng là một chiếc áo khoác không cổ giảm bớt cảm giác già dặn và thêm phần trẻ trung.
Quần short lửng, tất chân và bốt da nhỏ nhắn tôn lên đôi chân thon và thẳng của cậu thiếu niên mỹ lệ.
Chuỗi dây chuyền sapphire tinh tế và sang trọng là điểm nhấn hoàn thiện, khiến tổng thể bộ trang phục trông giản dị và hoài cổ, nhưng không làm mất đi sức sống của một thiếu niên mười tám tuổi.
Theo quan điểm của một người bình thường, bộ đồ này quả thực quá cầu kỳ và trang trọng, không giống một bộ lễ phục thông thường.
Đối với Trương Tuấn Vũ đã học cùng lớp ba năm với Giang Nguyệt, lúc nhìn thấy Giang Nguyệt mặc bộ quần áo này không chỉ khiến y biết được "mặt mới" của bạn cùng lớp, mà còn... quyết liệt làm mới nhận thức ở một số khía cạnh.
——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-cua-dai-lao-muon-bo-tron/1000742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.