Truyện đã edit chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad @nhacuatortue867
"Tại sao ngày mai lại đến Thượng Hải?"
"Bàn chuyện kinh doanh."
"Đi bao nhiêu ngày?"
"Không xác định."
"Hừ..." Giang Nguyệt làm lơ mì ống đưa tới miệng, vẻ mặt khó xử "Em không muốn đi..."
Ngay khi Giang Nguyệt vừa nói xong, Phó Hồng Dữ đã đập mạnh chiếc nĩa xuống cái đĩa.
Bộ đồ ăn màu bạc va vào chiếc đĩa sứ tạo ra âm thanh giòn tan, khiến người hầu trẻ tuổi đang đợi bên cạnh thực sự giật mình.
Giang Nguyệt đang ngồi trên đùi Phó Hồng Dữ, chắc chắn là người ở gần nhất và bị kinh hãi nhất. Vai của cậu run rẩy, suýt nữa đã bật khóc.
"Tại sao?" Phó Hồng Dữ khẽ cau mày, "Không muốn đi cùng anh sao?
Giang Nguyệt muốn nói hàng chục nghìn lần! Đúng! Tôi không muốn đi cùng anh!
Nếu không phải vì quan tâm đến bầu không khí thư thái lúc anh không ở nhà, ai thèm quan tâm anh sẽ công tác ở đâu hay phải đi bao xa!
Nhưng nếu cậu thật sự nói như vậy, Phó Hồng Dữ chắc chắn có thể ăn tươi nuốt sống cậu. . Truyện Võng Du
Giang Nguyệt sụt sịt, đầu óc quay cuồng trong trạng thái sợ hãi, cuối cùng cậu cũng nghĩ ra được một cái cớ tử tế.
"Em, em không thích ra ngoài. Em mới dọn tới đây thôi, ngay cả giường cũng chưa quen. Nếu em đi với anh dăm ba bữa, em chắc chắn không thể ngủ ngon."
Người hầu đi tới thu dọn dao nĩa và đĩa cũ, một lần nữa bưng lên một đĩa đầy ắp mì ống pho mát rải nấm cục đen lên trên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-cua-dai-lao-muon-bo-tron/1000740/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.